Mình đến Hà Nội vào một ngày mưa, không khí ẩm và se se lạnh.
Tối hôm ấy, mình tìm đến cà phê Giảng ở khu phố cổ, để được uống cà phê trứng. Có nhiều món ăn nổi tiếng ở Hà Nội, nhưng không hiểu sao, cà phê trứng lại gây ấn tượng đặc biệt nhất với mình. Có lẽ, vì mình là một người yêu cà phê, và đây là món cà phê đặc biệt được phát minh bởi người Việt.
Cà phê Giảng được cụ Nguyễn Văn Giảng bắt đầu mở từ năm 1946, và hiện nay do con trai cụ, ông Nguyễn Trí Hòa làm chủ. Cụ Giảng đã từng là đầu bếp ở khách sạn Sofitel Legend Metropole, và cụ đã biến tấu món cappuchino thành món cà phê trứng, sử dụng những nguyên liệu và cách làm quen thuộc với người Việt. Nếu muốn pha cappuchino, người ta cần phải có máy pha expresso, máy đánh bông sữa, thì với cà phê trứng, tất cả những gì bạn cần cà phê kiểu Việt Nam, và một cây đánh trứng giản dị. Chỉ có thế, mà mùi vị đậm đà thơm béo, uống một lần là nhớ mãi.
Nhưng nói là nói vậy, chứ thực ra pha được một ly cà phê trứng ngon cũng không dễ chút nào. Cái khó là làm sao cân bằng được độ ngọt, béo, thơm của trứng, và vị đắng, thơm nồng của cà phê, cũng như phải biết đánh lòng đỏ trứng gà sao cho thật bông, thật xốp, thật thơm mà không bị tanh. Và để thêm vị béo, người ta còn cho thêm sữa đặc có đường, bơ, pho mát vào hỗn hợp trứng.
Buổi tối Hà Nội, len lỏi trong một con hẻm nhỏ trên đường Nguyễn Hữu Huân, để bắt gặp cà phê Giảng nằm khiêm nhường, cũ kỹ và giản dị. Cà phê trứng được pha trong một chiếc ly nhỏ, đặt trong một bát nước nóng để giữ ấm. Màu vàng của lòng đỏ trứng đánh bông, màu nâu đen của một ít cà phê rưới lên trên mặt ly, nhìn ngon lành và ấm áp. Dùng một cái thìa nhỏ, khẽ nếm vị trứng thơm nồng ngọt ngào, rồi khuấy nhẹ cho cà phê nổi lên hòa trộn cùng với trứng, từ từ uống từng ngụm nhỏ, vị đắng, vị ngọt, vị béo hòa trộn vào nhau khiến người ta cứ muốn nếm mãi, nếm mãi không thôi.....
Ngày mưa xuân, Hà Nội dường như ấm áp hơn, ngọt ngào hơn, và đáng yêu hơn khi trong tay ta là một ly cà phê trứng ...