(imdb)
Vừa mới xem xong " Cú và chim se sẻ" của đạo diễn gốc Việt Stephane Gauger.
Ngoại trừ một số chỗ lời thoại còn cứng và không hợp với ngữ cảnh Việt, (điều khó tránh khỏi ở một bộ phim của đạo diễn nước ngoài), "Cú và chim se sẻ" thực sự là một tác phẩm tinh tế, tự nhiên, rất đời thường và giàu tính nhân văn. Một bức tranh sống động hiếm hoi trong làng phim Việt ngữ.
Cách quay phim, ánh sáng, bối cảnh...mang không khí gần với phim tài liệu, sống động và rất thực. Mạch phim nhẹ và hơi chậm, đảm bảo cho người xem có đủ thời gian nghe nhìn và cảm nhận những điều mà diễn viên và đạo diễn muốn chuyển tải. Thú vị nhất là ở cuối phim, đạo diễn không sử dụng âm nhạc như thông thường mà dùng tiếng rao mì gõ xen lẫn tiếng huyên náo của phố phường làm âm thanh chủ đề. Có lẽ "Cú và chim se sẻ" sẽ không hợp lắm với những ai quen xem phim hành động hay giải trí hiện đại sử dụng nhiều kỹ xảo với tiết tấu nhanh và mạnh.
Lúc đầu mình cảm thấy không thích lắm nữ diễn viên chính Catly Đỗ, nhưng càng xem phim càng cảm thấy mến Catly ở nét diễn quyến rũ và tự nhiên. Nhưng diễn tự nhiên nhất trong phim, có lẽ lại chính là những diễn viên nhỏ tuổi, như Thúy, cậu bé bán mì gõ, cô bé bán bánh bao....
Có lẽ bạn sẽ nói rằng, câu chuyện của "Cú và chim se sẻ" sẽ không bao giờ xảy ra trong thực tế. Ừ thì có lẽ vậy. Mà cũng có lẽ không. Điều quan trọng nhất không phải ở đó, mà quan trọng là, bộ phim ấy muốn nói gì với người xem qua câu chuyện của nó. Có lẽ ở mặt này, Stephane has done a very good job.
Hình ảnh nhân vật chính, cô bé Thúy, gợi nhớ về một người bạn thời ấu thơ của mình. Đó là người bạn duy nhất mà mình biết là một đứa trẻ mồ côi, không gia đình, sống trong trại trẻ lang thang cơ nhỡ. Bạn và mình học cùng chung một lớp hồi cấp 1 và thường tan học về cùng nhau. Bạn rất hay cười, hoạt náo và thường hay trêu chọc mọi người.
Mười mấy năm đã qua, người bạn nhỏ, không biết bây giờ bạn đang ở đâu, làm gì....Cầu mong thật nhiều điều hạnh phúc sẽ đến với bạn.