Sonate mùa hè

Nếu cuộc đời là một đóa hoa, một giọt sương trên lá, 
một tiếng vỗ cánh của đôi bướm chập chờn, 
một tia nắng chiếu sáng xanh qua vòm cây dưới nắng hè rực rỡ …
thì em luôn mong rằng
trái tim em cũng luôn lấp lánh và rực rỡ như thế 
cho dẫu có bất cứ chuyện gì xảy đến.

Vì thời gian có bao giờ ngừng lại
vì nụ cười của em có bao giờ thôi quấn quít
khi mắt anh nhìn mắt em
Vì những cơn gió mùa hè cứ quấn lấy tay em
Vì những điều giản dị không hề dễ quên đến thế.



Đâu đó có tiếng ai đang hát
hình như là một bản nhạc buồn
Hoa sẽ tàn. Sương sẽ khô. 
Bướm sắp hóa thành kén mỏng. Nắng sắp hóa mưa.
Anh sắp quay về với em chưa ?

28.04.2018




Thực ra cũng chả phải bánh burger của mình làm đâu, mà chỉ là hôm nay đi học chụp ảnh food photograpy, nên muốn khoe hình ảnh sản phẩm thui ^^.
Cũng nhờ có đi học, mới ngộ ra được nhiều thứ mà trước giờ khi chụp ảnh mình ít khi để ý, như cách hắt sáng, đổ bóng, hight light, cách sắp xếp props sao cho hài hòa, có chiều sâu...

Dự là còn sẽ tiếp tục tốn tiền dài dài cho ham mê ảnh ọt.

Dù sao thì, lâu lâu ăn bánh burger tự làm cũng là một ý hay ... Chắc chắn sẽ ngon và lành mạnh hơn bánh burger của Mc Donald hay Lotteria nhiều, nhỉ. :)






Trong chuyến công tác tuần trước, trên chuyến bay từ Tokyo về HCM, mình đã có dịp xem lại bộ phim cổ điển yêu thích của mình, "You've got mail" của Tom Hanks và Meg Ryan trên máy bay. Mặc dù đã 20 năm trôi qua kể từ ngày ra mắt, bộ phim vẫn luôn giữ nguyên giá trị như là một tác phẩm kinh điển của mọi thời đại.
 Nội dung phim không có gì to tát, chỉ là một câu chuyện tình hài hước, thú vị của hai "người bán sách": Kathleen của tiệm sách nhỏ chuyên bán sách thiếu nhi "Shop around the corner" và Joe Fox của hệ thống của hàng sách "Fox Books" đầy năng lực tài chính. Ở ngoài đời, Joe và Kathleen ghét cay ghét đắng nhau vì mỗi người đại diện cho một phong cách kinh doanh sách hoàn toàn khác biệt, nhưng trên mạng chat email AOL, dưới nickname Shopgirl và NY152, họ say sưa trò chuyện và trao đổi cùng nhau như những người bạn tâm giao, từ tình yêu với New York, đến tình yêu với sách.
 Mình yêu bộ phim này không chỉ vì diễn xuất quá tuyệt vời của Tom Hanks và Meg Ryan, mà còn vì cách thiết kế, màu sắc, dàn dựng cảnh rất đẹp, rất ấm áp, tinh tế, và rất "New York" theo cảm nhận của mình. Một New York cổ điển mang đậm chất Mỹ với những ngôi nhà có bậc tam cấp bằng đá chạy thẳng xuống mặt đường, cửa tiệm Starbucks góc phố, vườn hoa, cảng biển, nội thất đồ gỗ với gam màu nâu, vàng nhạt, trắng, ghế bành và giường bọc vải hoa nhỏ li ti, những khung ảnh gỗ, chụp đèn vàng mờ, lọ hoa cúc daisy trắng tinh khôi buổi sớm...
 Và mình yêu tiệm sách truyện thiếu nhi "Shop around the corner" của Kathleen, với la liệt những quyển truyện tranh xếp đầy khắp nơi, trên giá sát tường, trên bàn, trên kệ, góc phòng, những vật trang trí ngồ ngộ xinh xinh, chùm dây đèn lấp lánh, bộ bàn ghế thiếu nhi, thú nhồi bông ngộ nghĩnh ...


Những đứa trẻ trong khu phố của Kathleen thật may mắn, khi được lớn lên cùng với một tiệm sách tuyệt vời như vậy ! Kathleen còn tổ chức những buổi đọc truyện cổ tích dành cho bé, những buổi ký tặng sách, và hơn ai hết, cô ấy biết rõ mọi tác giả, mọi đầu sách thiếu nhi được trẻ em yêu thích nhất. "Quyển sách nào mà cô ấy thích, chắc chắn sẽ bán chạy."


Mình luôn có một tình yêu đặc biệt dành cho những tiệm sách. Mỗi khi đi du lịch đến bất cứ một thành phố nào, mình luôn luôn muốn đến thăm những của tiệm sách được yêu thích nhất của thành phố đó. Cảm giác lang thang cả buổi chiều trong một tiệm sách luôn luôn thú vị. Giống như đang chơi trò chơi tìm châu báu, mình không khỏi mỉm cười vui sướng lúc vô tình phát hiện một quyển sách thú vị nằm nép mình đâu đó trên kệ. Mỗi quyển sách mở ra một chân trời mới, với những câu chuyện mới, những con người mới mà đôi khi ta khó lòng gặp được ngoài đời thực.

Vậy nên, mình sẽ viết về những tiệm sách yêu thích nhất mà trước giờ mình có dịp ghé thăm. Hy vọng, một ngày nào đó bạn cũng sẽ tìm ra được những điều thú vị nho nhỏ ở đó, trên chuyến hành trình của bạn :).

1) DAIKANYAMA T-Site TSUTAYA, Tokyo



Nếu được bầu chọn, mình sẽ nói đây là tiệm sách tuyệt vời nhất Tokyo ! Tuyệt vời hơn cả Kinokuniya ở Shinjuku. Được thiết kế bởi kiến trúc sư Klein Dytham, khu phức hợp sách- âm nhạc - phim ảnh - bán lẻ này đã được giải thưởng của Liên hoan kiến trúc thế giới. Mở cửa vào năm 2011, người ta nói rằng, đây có lẽ là tiệm sách tuyệt vời nhất trên thế giới.


Tọa lạc trên một con dốc của khu phố Daikanyama, khu phố được coi là dành cho những người giàu có, sành điệu và thời thượng nhất của Tokyo, nhưng không phải cái kiểu sành điệu thời thượng khoa trương như ở Roppongi Hills hay Omotesando, mà đẳng cấp và tinh tế một cách hoàn toàn khác biệt, sâu lắng, tao nhã. Trong không gian ấy, kiến trúc của T-Site Tsutaya cũng không phải là kiểu tòa nhà cao tầng chọc trời, mà là một khu gồm 3 tòa nhà 2 tầng trải rộng, với khu sách ẩm thực đời sống du lịch, khu tạp chí và sách thời trang nghệ thuật, khu sách chuyên đề, xen kẽ với những khu bán hàng sổ, bút, dụng cụ văn phòng phẩm, cả thực phẩm hữu cơ, đồ gốm, túi vải, tranh ảnh, bưu thiếp, .....





Ngoài ra, có cả một cửa hàng Starbucks cho bạn thoải mái ngồi nhâm nhi cà phê và đọc quyển sách mới mua, một cửa hàng Family Mart với nhiều thực phẩm, đồ uống cho bạn lựa chọn. Tầng 2 là khu dành riêng cho dĩa CD, DVD, ăn uống, ẩm thực, sẵn sàng để bạn thưởng thức một bữa tối tuyệt hảo, kết thúc với một ly cocktail trong tiếng nhạc jazz sóng sánh....

Nói chung là, mình chưa bao giờ có thể đến T-site Tsutaya mà đi về tay không. Ở đây luôn luôn có một không khí quyến rũ, đầy âm nhạc, nghệ thuật, văn hóa và chất thơ khiến bạn không nỡ rời, muốn mang một chút xíu không khí ấy về nhà, dù chỉ là một quyển sách, một tờ tạp chí. Và ở đây, bạn có thể tìm thấy rất nhiều đầu sách và tạp chí hiếm bằng tiếng Anh mà các tiệm sách bình thường ít khi nhập về bán.



Chuyến công tác vừa rồi dù lịch trình kín mít, dù trời rất lạnh mà mình thì thiếu ngủ liên tục, vậy mà cũng phải ráng dành ít thời gian buổi tối, ngồi tàu điện ngầm đến Daikanyama, chỉ để ghé lại cái nơi mà mình luôn ao ước ấy. Với mình, đó luôn là một "tiệm sách hoàn hảo trong mơ".

Kỳ sau, mình sẽ kể về tiệm sách cũ chuyên mua và bán các loại sách second-hand ở Bangkok là Dasa Bookstore, một quán cà phê sách rất thú vị là Blue Books Cafe ở khu Jiyugaoka, Tokyo, và khu phố chuyến bán sách cũ ở Tokyo: Jimbochou.

Sáng mai là thứ bảy, mình sẽ dậy sớm, pha một bình cà phê thật nóng, ăn bánh muffin, và vùi đầu vào sách cả ngày. Với mình, đó là cách hưởng thụ ngày nghỉ tuyệt vời nhất.
Chúc bạn một kì nghỉ cuối tuần vui vẻ  nhé :) !




Đã lâu lắm rồi mình mới viết blog lại. Mặc dù vẫn có những chuyến đi, những hồi ức, những kỷ niệm, với rất nhiều những thay đổi trong công việc, nhưng một năm vừa qua quả thật quá hối hả, quá bận rộn, đến nỗi khiến mình đôi khi quên mất việc phải sống chậm lại, để trân trọng từng phút giây, để yêu thương chính mình. Và, để viết.

"Hãy viết vào tối thứ 7
Hãy viết vào sáng thứ 2
Hãy viết vào chiều thứ 6
Khi nhạc đang chảy vào tai

Hãy viết bằng màu mực tím
Hoặc là bàn phím màu xanh
Hãy viết bằng tấm lòng lành
Cho dù bạn đang giận dữ

Hãy viết bằng những nét chữ
Hoặc từng nét vẽ, bước đi
Hãy viết, vẽ nên cuộc sống
Chỉ bằng tất cả những gì"
                                  ("Hãy viết" - Nguyễn Thế Hoài Linh)

Một năm vừa qua quả thật mình đã sống rất vội vã. Vội vã làm việc, vội vã đi, vội vã yêu, đến ăn cũng vội vã. Có những lúc, mình luôn sợ thời gian trôi qua, luôn sợ không kịp làm một việc gì đó. Nỗi sợ hãi ấy thường trực đến nỗi đôi khi đến mình cũng phải bật cười, có cái gì mà vội vã đến thế ?

Có lẽ, vội vã bởi vì biết ngày hôm nay sẽ không bao giờ trở lại. Vội vã bởi vì không biết ngày mai sẽ xảy đến điều gì. Sợ mình sẽ bỏ lỡ những điều quan trọng nhất. Sợ mình sẽ hối hận khi nhớ lại ngày hôm nay bản thân đã không làm hết sức có thể.


Nhưng, sau tất cả những vội vã ấy, cái còn lưu giữ sâu đậm nhất trong ký ức, chỉ là những khoảnh khắc yêu thương và được yêu thương.

Những bữa cơm quây quần cùng ba mẹ và em gái ở nhà, những buổi sáng ngắm ba rửa xe, hút thuốc, mẹ nấu cơm, cười trêu chọc em gái ngủ nhè dụi mắt leo cầu thang xuống nhà la đói bụng.... Những buổi tối khuya muộn trong căn hộ ở Sài Gòn, ngồi trên ghế gỗ để ai đó nhẹ nhàng sấy tóc mái tóc mới gội cho mình, khẽ khàng kể về những câu chuyện vụn vặt trong ngày....

Những nụ cười, những khoảnh khắc, những mùi hương, những cảm xúc, hương vị, mới chính là thứ khiến ta nhớ thật lâu, và sống thật sâu.

Bởi vậy, nên dặn lòng mình, hãy sống chậm lại, và dành thời gian để yêu thương. Bao gồm cả yêu thương và nâng niu chính bản thân mình.

"Một ngày có 4 phần
Sáng, trưa, chiều và tối
Và một phần tiếp nối
Là giấc ngủ, giấc mơ

60 phút mỗi giờ
60 giây mỗi phút
Và vẫn còn một chút
Thời gian để cảm ơn"

                         ("Những mùa" - Nguyễn Thế Hoài Linh)




Food & Travel & Everyday Life

.