Mùa mưa ở Sài Gòn lại đến.

Không khí ẩm, mát và dịu nhẹ. Có lẽ đây là mùa mát mẻ nhất trong năm ở Sài Gòn. Đêm ngủ không cần bật máy lạnh, buổi trưa đi ăn trưa cũng thấy dễ chịu hơn. Chỉ là, đôi lúc những cơn mưa bất chợt đổ xuống, khiến người đi xe máy phải vội vàng dừng xe lại để mặc áo mưa, một ngày có khi đến mấy bận.

Được một người bạn là đầu bếp cho mượn quyển sách nấu ăn của Bobby Chin. Ngày xưa bạn đã từng làm việc trong bếp của Bobby, nên được bạn kể cho nghe nhiều chuyện, từ việc Bobby khó tính thế nào, nấu nước mắm, làm bánh mì ra sao, cho đến chuyện cô người yêu Hà Anh của bác "chảnh" đến độ nào :). Rất tiếc nhà hàng của bác ở Việt Nam đã đóng cửa, chứ nếu không mình cũng muốn đến ăn thử một bữa xem sao.


Sinh ra tại New Zealand trong một gia đình có mẹ là người Ai Cập, bố là người Mỹ gốc Hoa, Bobby mang trong mình nhiều dòng máu, chịu ảnh hưởng nhiều nền văn hóa khác nhau. Khi còn trẻ, Bobby cũng đã từng lạc hướng trên con đường sự nghiệp, không biết mình muốn làm gì, lúc thì muốn trở thành vận động viên chuyên nghiệp, rồi lại học kinh tế, ra trường đi làm cho các công ty, cho sàn chứng khoán phố Wall, để rồi cuối cùng mới biết mình không thuộc về thế giới của sơ mi, cà vạt, suit đen và cặp táp. Thế là Bobby bỏ việc, đi bán cá ngoài cảng.

Rồi đi học làm bếp, làm bồi bàn. Sang Việt Nam, mở nhà hàng chung với bạn, lần nào cũng thất bại nặng nề. Phải đến nhà hàng thứ 4, mới gặt được chút tiếng tăm và ổn định.

Đọc cuộc đời của Bobby, mới thấy chặng đường thành công nào cũng chứa nhiều vất vả, thất bại, đôi lúc đi sai đường, và những gì đạt được hôm nay chưa chắc sẽ còn tồn tại đến ngày mai. Bởi vậy mà người ta cứ phải đi, đi mãi, trong chặng hành trình cuộc đời mình. 


Sau một tuần bận rộn, không gì thoải mái hơn là được từ từ nhâm nhi ly cà phê do mình tự tay drip lấy, đọc sách, và suy nghĩ vẩn vơ. Một hôm nào đó, mình sẽ nấu thử những công thức đã học được của Bobby từ quyển này xem sao.

Ngoài trời mây đen đã nặng hạt, bắt đầu mưa rồi...


Leave a Reply

Food & Travel & Everyday Life

.