1.
- Dì ơi, cho con tô nạm chả.
- Hết chả rồi con, ăn tái nạm hỉ ?
- Dạ thôi, rứa cho con tô nạm gân đi. Bỏ nhiều màu với hành cho con nghe dì !
- Ờ, vô ngồi đi con.
 Ăn sáng ở Đà Nẵng, bún bò là một trong những món phổ biến nhất. Bún bò thôi nghe, không phải bún bò Huế. Nên nồi nước dùng thơm ngậy mùi bò, sả ít thôi, và không có chả cua, ớt bột phi như ở Huế. Ai thích ăn kiểu gì thì gọi kiểu đó, gân, nạm, chả, đuôi, tái, huyết, có chỗ còn có cả lòng bò. Bún bò Đà Nẵng ăn cùng với hành tím ngâm dấm, ớt hiểm tươi, ai ăn nhiều thì thêm cái bánh mì chấm nước bún nữa là no tới trưa.



  Ở Đà Nẵng có nhiều quán bún bò nổi tiếng, như bún bò bà Đào, bún bò bà Diệu, bà Thương,....nhiều quán mình cũng chưa kịp đi hết. Hồi xưa học cấp 2 trường Trưng Vương, mình hay ăn quán bún bò ngay đường Yên Bái sát trường. Cũng không phải là chỗ đó ngon đặc biệt gì, chỉ là ăn được, gần trường, lại rẻ, hình như có 5000VND một tô hay sao đó, lâu quá rồi không nhớ. Chỉ nhớ dì chủ quán có mái tóc dài, hay quấn búi tó đằng sau, mặc áo nâu nâu, làm mình nhìn nhớ tới bà ngoại.
  Hôm trước về, đi ngang qua trường Trưng Vương, thấy đoạn đường chỗ có quán bún bò cũ đã giải tỏa sạch sành sanh, rào giăng kín mít, nghe đâu sắp xây dựng một khu nhà cao tầng hoành tráng, trung tâm mua sắm gì đó. Tự nhiên thấy buồn buồn.
  Giờ thì mình hay ăn bún bò trên đường Núi Thành, tại nó gần nhà.
  Ăn sáng mà, không gần trường thì phải gần nhà chớ.

2.
  Bún chả cá.

 Bún chả cá không phải là đặc quyền riêng của Đà Nẵng, Nha Trang cũng có bún chả cá, Quy Nhơn cũng có bún chả cá, mà mình đồ rằng cứ xứ nào ở Việt Nam gần biển chắc cũng có bún chả cá. Nhưng mình vẫn thương nhất bún chả cá Đà Nẵng. 
  Bún chả cá Đà Nẵng, đặc trưng nhất là nước, nước rất ngọt. Ngọt từ cá, từ rau củ, mà trong tô bún ngoài chả cá ra thế nào cũng được cho thêm măng khô, bí đỏ, bắp cải ninh mềm. Chá cá thì có hai loại, chả cá chiên và chả cá hấp, nếu bạn không yêu cầu thì chủ quán sẽ cho cả hai loại vào tô. Và ăn bún chả cá, không thể nào thiếu rau sống, gồm xà lách, giá, rau thơm. Nêm nếm trên bàn thì không thể nào thiếu mắm ruốc, ớt tỏi giã nát. Nước bún thơm, ngọt, cay, miếng chả cá dai dai sựt sựt, rau sống tươi ngăn ngắt.... sáng sớm ai buồn ngủ ăn xong tô bún chả cá rồi cũng phải tỉnh rụi hít hà.  

 Hồi xưa học cấp 3, mình hay ăn sáng bằng bún chả cá ở đường Lê Hồng Phong, chỗ ngã ba Nguyễn Chí Thanh rẽ vào. Chỗ này là quán có thâm niên ở Đà Nẵng, rẻ mà ngon, ăn sáng xong cứ trực chỉ đường Nguyễn Chí Thanh đạp xe đạp một lèo là ra tới bãi giữ xe sau lưng trường Phan Chu Trinh, rồi cứ rứa mà thong thả dắt xe vô đi học.
  Một dạo sau, phát hiện động trời là....anh hàng xóm gửi thư tỏ tình cho mình đang làm việc ở tiệm sửa xe sát ngay bên cạnh quán bún chả cá, làm mình sợ chạm mặt ảnh nên bỏ chạy mất dép, dời "trụ sở" ăn sáng qua dì bánh bèo. 
  Ờ nhưng mà niềm đam mê với bún chả cá của mình thì mãi không thay đổi :D.

3.
   Mì quảng.

  Thiệt tình mà nói thì mình ít ăn sáng bằng mì quảng, chắc tại mình đạo bún, đạo bánh bèo, đạo xôi, đạo bánh cuốn....chớ không phải đạo mì quảng. Nhưng hông lẽ nói ăn sáng Đà Nẵng mà không nhắc tới mì quảng, chắc mấy tô mì quảng lăn ra giữa nhà khóc ăn vạ mình quá :D. 
  Thiệt ra thỉnh thoảng ngán mấy thứ kia, muốn đổi món thì mình cũng đi ăn sáng bằng mì quảng. Với lại mình hay ăn mì quảng vào buổi chiều hơn, những lúc đi học ca chiều, trước và sau khi học thêm, hoặc lâu lâu đi ăn chơi với bạn.
  Mì quảng tôm thịt là phổ biến nhất, nhưng mình mê nhất vẫn là mì quảng tôm thịt có thêm sứa. Miếng sứa trong suốt, dai dai giòn giòn, nhìn là khoái rồi. Thêm miếng bánh tráng giòn rụm, sợi mì vàng óng mềm mại cuộn mình trong nước thịt mặn mà nữa, thì....không ăn hết không về hehe. Đặc biệt, dân Quảng Nam ăn mì quảng là phải ăn với ớt tươi xanh, vì phải ớt xanh nó mới đủ hăng, đủ nồng, mới có mùi thơm đặc trưng làm dậy cả tô mì.
  Thời học đại học năm 1 ở Bách Khoa Đà Nẵng, mình hay ăn mì quảng gà trên khu chợ Hòa Khánh, chỗ gần cái đường nhỏ nhỏ quẹo vô đi Bà Nà, không nhớ quán mì quảng đó tên gì. Mì quảng cho sinh viên nên mì nhiều, thịt ít, nhưng được cái nước ngọt xâm xấp đậm đà, so với túi tiền sinh viên hồi đó thì cũng thuộc hàng "xa xỉ" cho một bữa sáng.

(còn tiếp)


4 Comments

  1. bún chả cá Linh nói là quán bà Hoa.
    bún bò ĐN khác bún bò Huế là bún bò Huế nấu phải dậy mùi ruốc còn ĐN thì không .nên với dân ĐN ko thích bún Huế là vậy vì nó hôi

    ReplyDelete
  2. chỗ nớ là quán bà Hoa hả, chừ Linh mới biết hehe thank kiu Tịnh. Ờ đúng rồi bún bò Huế có ruốc còn bún bò Đà Nẵng thì không hì, nhưng cũng lạ là bún chả cá thì mình bỏ ruốc còn bún bò thì không, ngộ há :)

    ReplyDelete
  3. HÌnh như là có bỏ ruốc mà ko cho hắn dậy mùi thôi Linh. Mà tui ko biết vì răng họ làm cho bay mùi ruốc được.

    ReplyDelete
  4. trời rứa là bún bò có bỏ ruốc ko rứa.... để bữa mô về phải hỏi mới được

    ReplyDelete

Food & Travel & Everyday Life

.